Ngày mai là thứ 7, trưa thì mình kiểm tra quốc phòng tối thì thi viết đọc tên thuốc. Nhưng môn kinh tế vĩ mô chưa kết thúc mà thầy thì bận đi công tác hoài k biết khi nào học khi nào không, dt thầy k dc. Thông báo nghĩ thì sợ học thông báo học thì lại nghĩ nhưng thầy k liên lạc j nên quết định thông báo nghĩ. Gần 12h đêm mấy bạn điện hỏi có học k, cả ngày nhận quá nhiều điện thoại nhưng k khó chịu nhưng bây giờ khuya quá rồi thấy mệt lắm. Gần 1 năm rưỡi làm lớp trưởng bị ghét nhiều hơn là thích, khó chịu áp lực hơn là vui vẻ. Muốn đi học rồi về làm tốt việc học thì bị nói là k thân thiện, cả năm nay k làm được chương trình văn nghệ cho lớp bị nói là không bằng lớp khác. Dô lớp có bạn thích, có bạn ghét một số bạn thì bình thường. “ ai biểu nó làm lớp trưởng chi bị z thì tự chịu ai biểu ham làm nổi” : đó là câu nói mà mình đã từng nghe nhưng sao giờ đúng mà. Đâu sai đâu, đau lắm khó chịu lắm nhưng sao. Không lẽ mầy nhào zô kiếm chiện với người ta, không lẽ mầy cải lộn với người ta làm z dc j đâu. Nhịn đi he cưng, muốn từ chức lâu rồi muốn buông lâu rồi nhưng sao cứ thầy chủ nhiệm củ k cho, chủ nhiệm mới không cho. Tôi chỉ muốn giống những bạn khác trong lớp thôi, tôi mệt lắm rồi tôi vô dụng lắm rồi. Bây giờ ngủ không được đầu thì nhức mà bài học thì quá nhiều, lại nghĩ đến chuyện lớp tôi không muốn bị ghét tôi không muốn bị nói xấu tôi muốn bạn bè đoàn kết muốn mọi người hiểu cho tôi tôi mệt mỏi lắm, rồi lên mạng tìm cách xả stress nhưng sao không thấy cách nào hiệu quả, mầy muốn khóc ư, ừ thì khóc đi nhưng sao không khóc được cái cảm giác đó khó chịu hơn là bị người ta đánh. Tôi làm sao đây, tại sao người khác không quan tâm dc, không có trách nhiệm dc thì mầy lại nghĩ quá nhiều. Nhưng nếu tôi không lo ai lo, bỏ sao. Uhm mầy bỏ đi ai nói j nói đừng quan tâm, nhưng sao làm z được tôi không cần ng khác thương hại mình tôi chỉ cần hiểu cho tôi dù 1% là đủ lắm rồi. “ Tôi muốn nói với lớp trưởng chút, sao học kỳ rồi bạn điểm danh rắc quá z lớp người ta đâu có điểm danh. Bạn làm z được gì đâu.” Mình không nói cũng không cố giải thích chỉ cười. “ tại trường kêu điểm danh chứ tui đâu có muốn điểm”. Đến phòng đào tạo gặp cô Mai ( cô dạy anh văn nhóm 2 ): “ em điểm danh mỗi tuần và gửi danh sách vắng cho tôi, HK1 em điểm danh sơ sài HK2 phải điểm danh rõ ràng tránh cách bạn nghĩ nhiều.” Tôi ở kẻ giữa suy nghĩ nhiều, mình có nên điểm danh rắc không hay cứ sơ sài cho có. Nhưng không dc học kỳ này k điểm danh đàng hoàng học kỳ sau lại phải bị điểm danh, thôi cố gắng một học kỳ đi rồi học kỳ sau thoát nạn. Mình có nên nói với lớp suy nghĩ của mình không hay đến học kỳ sau hả nói nếu bả kêu học kỳ sau vẫn điểm danh thì suy nghĩ của mình sai, thôi đợi học kỳ sau như thế nào hả nói. Nhưng muộn rồi, học kỳ 2 điểm danh rắc bây jo nhìn mặt mình người ta còn không muốn nhìn nói chi là mình giải thích. Nhưng biết sao giờ cũng phải chịu đựng cũng phải nhịn chứ giải thích gì nữa bây giờ không bị điểm danh nữa thì suy nghĩ của mình đã đúng vây đi giải thích chi nữa vậy là tốt rồi. Thằng lớp trưởng này mầy chấm điển rèn luyện tao thấp vậy. “ chấm z là cao rồi đó” đó là câu trả lời của tui. Đã điểm danh đúng thì phải chấm điểm rèn luyện đúng, nếu chấm sai phòng quản lí kiểm tra nói sao, khoa hỏi nói sao. Tôi chấm thấp điểm thì chửi nhưng sao chấm HK1 cao k trách. Sao ai cũng nghĩ lợi ích bản thân nhưng k xem lại mình đã làm j mà nhận kết quả như z,sao ai cũng muốn là trung tâm của vũ trụ muốn người khác nghe theo mình mà k suy nghĩ mình đã vàng đang làm gì đúng hay sai , không học đều, rớt môn, không hợp lớp điểm đâu mà cộng. Các cộng điểm mình còn sai lên sai xuống còn tôi thì ôm một đóng bảng điểm về chấm 1 mình tới khuya rồi còn kiểm tra lại nộp cho khoa chắc lại nói ai biểu làm lớp trưởng nữa hả, vậy thử hỏi đi nếu các bạn là tôi thử mộttháng đi . Những thứ đó ai hiểu cho tui, nhưng mỗi thứ mỗi than sao. Đến phong trào lớp, muốn tổ chức một chương trình cần gì các bạn biết không? Thứ nhất giấy mượn phòng do phòng quản lí ký, giấy mượn âm thanh, ban tổ chức, quỷ lớp, kịch bản chương trình, người tham gia diễn, ng chỉnh âm thanh, lập đội vệ sinh …..nhiều thứ linh tinh khác nữa. Những thứ đó ai phụ tui, 9 người 10 ý làm chương trình xong ai ở lại với tôi dọn dẹp trả phòng trả âm thanh hay mọi người chỉ biết vui chơi rồi ra về. Lớp người ta lớp phó phong trào năng động muốn hơn lớp trưởng, mọi thứ đêu một tay ng ta dàn xếp lớp trưởng chỉ phụ giúp, lớp mình tôi chỉ phụ giúp chắc làm xong chương trình rồi cong nhiều chiện bàncải hơn khi chưa làm. Sao mình phải suy nghĩ nhiều chiện quá bây giờ chỉ muốn buông xuôi thôi. Muốn lo học k muốn nghĩ những chuyện mình buồn phiền nữa. Chỉ mong sao lớp có sự đoàn kết như lúc mới vào học. Có thể làm bạn 3 năm là duyên, nhưng sau này gặp nhau không biết có dc kêu một tiếng lớp trưởng hay……………
Tâm tư tàn tạ tình tan tác
Mang mác mênh mông mãi mộng mơ
Thao thức thẹn thùng thấy thảm thương
Vội vàng vô vọng vì vương vấn
Lẽ loi lành lạnh long lạc lối.
Tác giả: Phó ban quản trị - kiêm lớp trưởng.
Nguyễn Thanh Hồng.
3 nhận xét:
that la bi dat cho Hong wa!tuj cung canh ngo chang dam la!cuoc doj dzon dzj la nhu the!ta maj hy sjnh chang nguoi nhin!tuj day chj bjt lang thjn!thuj thj mac ke vi doj truoc dj!ngay maj den luc chja ly!ten Hong ten Haj chang chj ma nhjn!!!!!!!!Thanh Haj!!!!!!
doj traj dj bjen dj song
kho khan dau lon long khong thoai luj!!!!!!
bi đát j, mình hãy khẳng định chính mình thôi...............
Đăng nhận xét
» CĐQTKD5A cảm ơn bạn đã giành chút time để đọc bài viết.
» Nếu có thắc mắc hay góp ý, bạn hãy để lại một nhận xét.
» Nếu thấy bài viết hay hãy chia sẻ với những người thân, bạn bè biết.
» Vui lòng đăng những nhận xét lịch sự và gõ tiếng Việt có dấu.
» Những lời comment thiện ý của bạn sẽ giúp trang CDQTKD5A ngày một phát triển!